Sáng ra vào bếp cùng vợ xinh ngon tê con cặc, lỗi gì cơ, em tự nguyện mà… Em nói rồi vuốt mũi tôi một cái, tôi đau điếng gơm gớm nước mắt ra ngoài, em cười nhẹ nhìn tôi, Một ngày vào bếp cùng vợ xinh ngon nuột nà tôi cũng cười, sao mà nụ cười đó trìu mến đến thế, sao mà lòng tôi lại đau đớn đến thế. Khi mà hình ảnh người con gái xưa tôi yêu ùa về trong tôi, sống mũi tôi sục xịch như muốn khóc. Nhưng rồi, một cái hôn nhẹ nhàng đặt lên má, cái hôn êm ả và nhẹ dịu làm sao, nó khiến tôi muốn ngả vào lòng em, và ân ái tiếp… Nhưng rồi bao nhiêu suy nghĩ, bao nhiêu tính toán lại chìm vào