Nhấp nhô lên đỉnh với em thư ký chân dài, nhẹ: – Buông ra! Ninh hơi sững người một chút rồi nước mắt ầng ậc trào ra, ngồi bệt xuống nền nhà đá hoa lạnh băng, Ninh không phát ra tiếng khóc nào mà nước mắt cứ chảy ra liên tục. Chiến quýnh lên vội vã giải thích: – Anh… anh chỉ giả vờ thôi! Đừng khóc, nín đi! Nào nào… nín đi… anh thương em mà… Ninh cứ ngồi bệt dưới đất sụt sịt nước mắt ngắn dài làm Chiến vừa sợ vừa thương. Sợ là sợ vợ chạy sang, Nhấp nhô sung sướng với em thư ký chân dài thương lại thương cô bé mới về làm dâu mà gặp biến cố. – Thôi! Anh xin lỗi vì quát em, nào lên